Một nhóm cựu sinh vien đại học tập hợp nhau lại cùng đến thăm vị giáo sư già đã dạy họ trong trường đại học. Cuộc trò chuyện chẳng mấy chốc đã biến thành những sự phàn nàn về những căng thẳng trong công việc và cuộc sống. Các vị khách đề nghị uống cà phê và giáo sư vào bếp và mang ra một ấm cà phê lớn và các loại cốc khác nhau như sứ, thủy tinh, nhựa, pha lê, một số cốc bình thường, một số cốc đắt, còn một số cốc tinh tế,… giáo sư nói họ hãy chọn một trong những cốc đó để uống cà phê.
Khi tất cả sinh viên đã có một tách cà phê trong tay, vị giáo sư mới nói:
“Nếu các em để ý, tất cả chiếc cốc đắt tiền đẹp đẽ được cầm lên, để lại đằng sau là những chiếc cốc rẻ tiền đơn giản. Trong khi điều đơn giản là các em chỉ muốn những chiếc cốc tốt nhất cho chính các em, đó chính là điểm khởi đầu của những rắc rối và căng thẳng.
Tất cả cái gì mà các em muốn là cà phê, không phải là chiếc tách kia, nhưng các em có chủ ý chọn chiếc tách tốt nhất và lại để mắt tới những chiếc tách khác.
Bây giờ xem xét điều này: Cuộc sống là cà phê còn công việc, tiền bạc và địa vị trong xã hội là những chiếc tách kia. Nó chỉ là công cụ để giữ và chứa đựng cuộc sống, và nó không thay đổi được giá trị của cuộc sống. Đôi khi, chúng ta chỉ chú ý đến cái tách kia, chúng ta đã không thưởng thức được hương vị cà phê mà thiên chúa ban tặng. Vì vậy, chúng ta hãy đừng chú ý đến những chiếc tách đó… hãy thay thế điều đó bằng cách thưởng thức hương vị của cà phê.”